truyện ngắn(2): Nó
* Nó (1)
Hổng ai biết nó tên gì, từ đâu tới... Tờ mờ sáng đã thấy nó chèo xuồng vô con kinh này rồi bưng một thúng cá tạp đủ loại lên bờ để gạ bán hòng có tiền mua gạo. Nó lầm lầm lì lì, ít nói, chẳng thèm chào hỏi ai mà cũng chẳng thèm nở một nụ cười xã giao. Mặc cái áo thun màu cháo lòng cũ xì, cái quần xà lỏn màu đen rộng thùng thình với cặp giò khẳng khiu y như 2 cái ống điếu, chẳng cần giày dép, cứ chân đất mà bước đi huỳnh huỵch trên con lộ dọc theo bờ kinh ra đến chợ nhỏ ngay ngã ba vàm. Nó đưa thúng cá cho chị Bảy coi rồi cầm lấy mớ tiền bước thẳng vô quán chú Xồi đong luôn mấy ký gạo xong te te trở về xuồng mà hổng thèm cò kè trả giá thêm bớt gì ráo trọi. Nó lại mình ên bơi xuồng đi về miệt biển... Chung quanh nó chỉ có trời cao, biển rộng, gió lồng lộng...
* Nó (2)
Nó vượt biển một mình. Nó qua Mỹ một mình. Nó sống một mình trong apartment này. Nó ghé qua "food to go" rồi về ăn một mình. Ngồi coi TV, nó chợt nghĩ về mẹ và các em nó còn ở quê nhà: Giờ này chắc là vui lắm, mọi người chuẩn bị đón Tết rồi... Chỉ có một mình nó ngồi đây, buồn hiu...
* Nó (3)
Nó thương con bé thiệt tình bởi đó là mối tình đầu tiên ở Mỹ. Vậy mà con bé coi như trò đùa...
* Nó (4)
Nó đưa tờ báo cho cô gái Mỹ, cô ấy "Thank You" mà cười toe toét khi thấy nó nhìnlom lom vô cái tank-top sặc sỡ... Nó đưa tờ báo cho bà già Mễ, bà ấy "Mucho Gracias" rồi nhoẽn miệng cười hom hem với cái burrito đang ăn dở dang... Nó đưa tờ báo cho ông già Nhật, ông ấy cầm lấy, khẽ gật đầu, không nói gì vì đang bận tay cắt tỉa cây bonsai... Nó đưa tờ báo cho anh chàng Việt Nam, anh ấy vừa hút thuốc, vừa uống beer, nhìn nó có chút gì khinh khỉnh khi ngó nó từ đầu tới chân... chẳng có một nụ cười hay một lời "cám ơn" !
* Nó (5)
Nó đi ra khu Little Saigon. Đường phố Bolsa treo cờ Mỹ-Việt rợp 2 bên lối đi, ngay chính giữa median... Nó không biết là người ta đang kỷ niệm ngày "Quốc Hận 30-4", hay là đang "ăn mừng chiến thắng"?
* Nó (6)
Tóc nó nhuộm vàng hoe, tay đeo nhẫn hột xoàn lấp lánh và một chiếc lắc vàng khoảng một lượng, áo 2 dây vừa khoe bộ ngực 36-D vừa bơm căng phồng chật ních trong chiếc bra hiệu Victoria's Secret màu đỏ chói, vừa khoe sợi dây chuyền vàng... Mặc cái mini skirt ngắn củn mà tướng đi xàng xê lắc lư như cố tình khoe thêm cặp mông tròn lẳng, nó bước lên chiếc xe Lexus SUV, trông nó lại càng nhỏ xíu... Cách nay 5 năm, khi mà nó mới qua Mỹ, nó đâu có ngờ lại được "đổi đời" như vậy cho dù nó chưa học xong ESL. Ít ai biết nó là con nhỏ bán bánh cam ở chợ Cây Quéo ngày nào...
* Nó (7)
Rủ nó ăn bò bía, uống nước mía thì nó sợ ...Tào Tháo rượt vì đồ ăn bên này hổng được vệ sinh. Ngủ ở nhà thì nó chê ngủ mùng ngợp thở, không có máy lạnh, nóng nực chịu hổng nỗi... Đi về quê mà mặc đầm hở hang, củn cởn... Gặp bà con thì nó nói ngọng nghịu như quên tiếng Việt mà lại khoái chêm tiếng Mỹ xí xô xí xào làm ra vẻ ...Việt Kiều ! Mới qua Mỹ có vài năm mà nó thay đổi nhiều quá !
* Nó (8)
Vừa đi làm full-time, vừa đi học full-time, mùa nào cũng lấy 15 -16 units, ăn mặc lè phè, lái chiếc xe cũ rích, share phòng mà ít khi nào thấy mặt nó ở nhà... Cuối tuần, nó đi dạy Việt Ngữ miễn phí cho trung tâm Hồng Bàng rồi đi hướng đạo, đi sinh hoạt THSV... Học xong đại học, kiếm được job công chức, một năm sau nó lấy vacation về VN thăm nhà rồi bảo lãnh mẹ và các em qua Mỹ luôn. Nó cảm thấy vui và hạnh phúc biết dường nào khi nhìn lại con đường nó đã đi qua. Bước vô căn nhà mới, lòng nó hân hoan với những gì mà hôm nay nó có được cho dù nó vẫn ăn mặc lè phè, đi chiếc xe cà tàng, vẫn thích ăn canh chua, cá kho tộ...
No comments:
Post a Comment